Tâm sự của cô gái buồn. Các dòng tâm sự ngắn.

Tâm sự buồn của 1 cô gái đôi mươi.

Có một cô gái luôn giấu nỗi buồn phía sau nụ cười…
Có một cô gái luôn là điểm tựa của ngưới khác rồi đến đêm lại tự hành hạ mình bằng những giọt nước mắt.
Có một cô gái luôn cố tỏ ra mạnh mẽ trong mọi tình huống rồi giấu nhẹm đi những chuyện buồn sâu tận trong trái tim.
Có một cô gái cô làm hài lòng người khác để rồi nhận lại những lời dèm pha sau lưng: “Giả tạo”.
Có một cô gái chuyên đi thu nhặt nỗi buồn của người khác rồi không dám chia sẻ cho ai về chuyện của mình.
Có một cô gái không thể tâm sự cùng ai chỉ có thể viết ra từng câu chữ để giải tỏa nỗi buồn hằng đêm.
Có một cô gái mang ước mơ to lớn ngoài khả năng để rồi nhận lại những lời nói cay đắng từ người khác: ” Mày mơ đi”
Có một cô gái không dám bày tỏ tình cảm với người ta để rồi mãi mãi chỉ là kẻ đến sau, là kẻ tạo ra cơ hội cho người khác.
Có một cô gái luôn khiến sự đau khổ của người khác trở nên nhẹ nhõm rồi lại mang chính những suy nghĩ đó trằn trọc mỗi đêm.
Có một cô gái luôn miệng bảo không yêu để rồi âm thầm dõi theo người ta một cách lặng lẽ.
Có một cô gái đã từng bước qua những lời nói không tốt sau lưng nhưng một anh hùng để rồi bật khóc hằng đêm khi nghĩ đến những lời nói ác ý đó.
Có một cô gái sắp phát điên vì nhớ người nhưng chẳng thể nào thổ lộ ra được.
Có một cô gái đã tin rất nhiều vào những câu chuyện cổ tích rằng sẽ có chàng hoàng tử đến sau câu chuyện và bàng hoàng nhận ra tất cả không chỉ đơn giản như thế.
Có một cô gái giấu tất cả những giọt nước mắt để đứng vững trước mặt bạn bè và người thân để họ không phiền lòng và không lo lắng cho cô.
Nhưng đến giờ phút này, cô ấy nhận lại được những gì sau những sự hi sinh thầm lặng đó? Chẳng là gì cả ngoài việc tự khóc rồi tự nín, tự lau nước mắt trong đêm mà không ai biết. Tự đau tự an ủi…
Những con người như cô còn nhiều lắm nhưng mấy ai nhận ra sự tồn tại ấy cho đến khi họ ra đi… mãi mãi…

Rồi sau này anh sẽ hiểu, tình yêu của em.

Rồi sau này anh sẽ hiểu, tình yêu của em không phải tự nhiên có được, và cũng không như lẽ đương nhiên mà anh không trân trọng cũng chẳng sao.
Và sau này anh sẽ hiểu, em của ngày hôm nay đã từng yêu anh nhiều thế nào…!🥺
Người mà em xem là sự ưu tiên
lại chỉ xem em như một điều lựa chọn
đổi hết bình yên để lấy về gai nhọn
có đáng không em? 🥺🥺

Sóng bắt đầu từ gió.

“Sóng bắt đầu từ gió”
Nhớ bắt đầu từ anh
Nỗi buồn em mong manh
Cũng từ anh mà có
Trái tim em vụn vỡ
Vì anh nỡ rời đi
Lệ em ướt khoé mi
Cũng tại vì anh hết
Thơ tình em hay viết
Đau thấu tận tâm can
Nồng nàn cùng thời gian
Bắt nguồn từ anh cả
Và giờ thành người lạ
Bước qua nhau lạnh lùng
Để cả đời nhớ nhung
Một người dưng – thương lắm!
Em yêu thương sâu đậm
Em hạnh phúc ngọt ngào
Em xa xót đớn đau
Cũng từ anh mà có!
🥺🥺🥺
“Đôi khi người ta kết thúc một câu chuyện không phải vì không còn gì để nói, mà vì biết rằng có nói thêm cũng không giải quyết được gì.
Một mối quan hệ mệt mỏi, là khi cả 2 không ai còn đủ kiên nhẫn để tháo gỡ khúc mắc, cũng chẳng thể trải lòng mình với người kia. Chỉ còn cùng nhau im lặng. Im lặng là cách giải quyết duy nhất, để nỗi niềm trong lòng mình thêm chồng chất, đợi ngày tất thảy sụp đổ mà thôi.”

Nỗi buồn tâm sự của cô gái Nha Trang.

Hôm nay, Nha Trang thật oi bức.Cái nắng nóng của mùa hè đã đến !!! Em chạy xe đi dọc con phố quen , vào quán cafe cũ, và vẫn ngồi ở vị trí mà ngày nào em vẫn ngồi ở đấy. Chỉ khác là tâm trạng mỗi ngày em mang đến quán, lại là những mớ cảm xúc khác nhau. Hôm nay, là cô đơn và thanh thản. Vẫn là một ly cà phê sữa em lại ngồi kể câu chuyện của mình cho khung cửa sổ. Lắm lúc, em thấy những kẻ cô đơn như em có nhiều khả năng thật đặc biệt, và điển hình trong số đó là nói chuyện với những vật vô tri. Anh đã bao giờ kể tâm sự đời anh với một chú gấu bông mà anh xem là người bạn thân nhất? Anh đã bao giờ ôm lấy tấm hình của một người cũ anh thương để hồi tưởng và nói ra hết những nỗi lòng, hay chỉ đơn giản là để oà khóc thôi chưa? Em cũng như thế, em kể cho khung cửa sổ của góc quán cafe nghe về đời em, đời anh, về chuyện yêu đương, và về chuyện… sau yêu thương đó nữa. Dù nó mãi chỉ im lặng, nhưng em tin nó vẫn lắng nghe em sau ngần ấy thời gian, sau ngần ấy câu chuyện và sau ngần ấy nỗi niềm.Đã có những mảnh đời nào đó, vô tình va vào nhau, rồi ở lại bên nhau mãi mãi. Nhưng anh và em lại không được may mắn như thế, anh nhỉ. Có ai đó hỏi em ” Còn điều gì tuyệt vời hơn việc con sóng cứ ôm chầm lấy bờ cát bất chấp bao nhiêu lần nó bị đẩy ra xa không? ” , em vẫn hay cười và đùa rằng : Có việc anh ấy yêu tôi. Anh thấy đấy, ngay cả khi anh đã không còn bên em , thì em vẫn không thể thôi nhắc đến anh trong đời, như cái cách anh chẳng còn nhắc về em nữa.
Ly cafe cũng đã nhạt đi nhiều. Nhưng có lẽ câu chuyện về anh, em sẽ chẳng bao giờ ngừng kể lại….!!?

Trả lời